Giao lưu văn hóa

Lý Tuấn

Mấy năm trở lại đây, Phan văn Khải, thủ tướng của tập đoàn đảng mafia cộng sản, ký và ban hành một số nghị quyết có liên hệ đến tập thể người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại. Cùng lúc, chúng ta cũng thấy cụm từ giao lưu văn hóa xuất hiện trên báo chí và được một số người "mệnh danh là tị nạn cộng sản đang chạy cờ quảng cáo".

Dự thảo Báo cáo của Ban chấp hành Hội Nhà văn khóa V tại Ðại hội Nhà văn Việt Nam lần thứ VI, đăng trên tờ Văn-nghệ Quân-đội Nhân-dân số ra tháng 4 năm 2000 (từ trang 95 đến hết trang 102), về văn-hóa tư-tưởng văn-học nghệ-thuật trong đó "giao-lưu văn-hóa" được nói đến như là một chỉ thị.

Trong khuôn khổ bài viết này, chúng ta tìm hiểu nội dung hai mặt của "giao lưu văn hóa"; sự tác hại của nó vào cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại; cuộc đấu tranh vì dân chủ tự do của dân tộc Việt Nam. Ðồng thời, chúng ta tập trung vào bản "dự thảo báo cáo" đó, để tìm xem ý định của tập đoàn mafia cộng sản Việt Nam đối với giới văn nghệ sĩ ở trong nước và ở hải ngoại ra sao.

Là người Việt Nam, ít ai không nghe hoặc không biết đến những nhà trí thức, văn nghệ sĩ ở miền Bắc gọi là nhóm Nhân-văn - Giai-phẩm đã hy sinh tuổi trẻ trong công cuộc kháng Pháp giành độc lập tự do, bị tù đày, trù dập từ khoảng những năm 1955 và 1957 cho đến hiện tại, do Hồ chí Minh và tập đoàn đảng mafia đàn em tôn thờ hắn chủ xướng. Cho đến mãi tận bây giờ, là gần nửa thế kỷ đã đi qua, chỉ còn vài vị sống sót, tuy đã được "tự do", nhưng lúc nào cũng có ít nhất là một tên công an đi kèm bên cạnh để theo dõi tư tưởng, kiểm soát hành động, dù tuổi đời của các vị, trẻ nhất cũng đã bước vào tuổi tám mươi. Tội của các cụ là: "Khách quan" nói lên tình trạng suy đồi của đất nước (miền Bắc) về mọi mặt dưới chế độ mafia Hồ chí Minh.

Kể từ ngày cái gọi là 'chủ nghĩa cộng sản' theo bước chân tổ tiên của nó là Mác-Lê đi chầu Diêm Vương, chúng ta thấy một vài cái tồn sót còn lại của chủ nghĩa này phải thay đổi màu sắc như những con 'tắc kè, kỳ nhông' dưới lớp phấn son "đổi mới, mở cửa". Cũng nhờ vậy, chúng ta thấy được bản chất nguyên hình của chủ nghĩa cộng sản chỉ là những gian dối, bịp bợm và tàn ác đang dẫy dụa dưới lớp phấn son đó để kéo dài thời gian sống còn.

Nhìn vào tình trạng Việt Nam, ai ai cũng hiểu là "người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại vì không chịu được cảnh gia đình, thân nhân đói khổ ở trong nước, nên đã gởi ngoại tệ về để tiếp cứu". Vấn đề này là một phức tạp cho những người đấu tranh vì dân chủ tự do của dân tộc. Một số khác đã lợi dụng lương công rẻ mạt của đồng bào trong nước, đem tiền và chuyên môn về đầu tư hầu kiếm lợi nhuận to lớn và mau chóng, cấu kết tiếp tay với tập đoàn đảng mafia cộng sản. Nhóm này bào chữa rằng "việc đầu tư đó là để giúp đỡ đồng bào trong nước (?)", quay lại xỉ nhục những người đấu tranh là cực đoan, là phá hoại v.v... Nhưng họ đã bị vỡ mày, vỡ mặt vì cứ tưởng đảng mafia Việt cộng là món béo bở dễ kiếm áp phe lợi nhuận, nào ngờ sau khi chạm vào thực tế thì mới hiểu ra rằng Việt cộng dữ dằn hơn "đức ông" gấp ngàn lần, vì chúng có luật rừng, có súng, có nhà tù, có trại tù tập trung! Lúc đó họ mới hiểu tập đoàn Việt cộng chỉ là đảng mafia không hơn, không kém. Thì đã quá trễ.

Bộ mặt loang lở của đảng mafia đã phơi bày thì làm sao kéo dài được sự sinh tồn mới là trọng điểm. Thế nên, mục đích chính của "đổi mới, mở cửa" là ngoài sự sinh tồn, nó còn nhắm vào cái "vú sữa vắt không bao giờ cạn" ở hải ngoại, để các chương mục của các quan lại đỏ tăng nhiều con số.

Nhưng chúng đã đụng đầu sự đấu tranh với bạo quyền của người Việt tị nạn cộng sản. Sự đấu tranh đó cũng là lực đẩy mạnh mẽ trong việc tiếp tay đồng bào trong nước đưa đến sự sụp đổ toàn diện cho chế độ mà đảng mafia đang lo sợ. Ðể bảo vệ và kéo dài sự sống còn đó, đảng phải có kế hoạch làm sao giữ cho được những quyền lợi "trên trời rớt xuống" này. Làm mạnh thì có thể gây ra sức bật ngược lại, còn biện pháp nhẹ nhàng để chia rẽ cộng đồng chúng ta bằng cách xâm nhập tuyên truyền thì cũng đã thất bại, điển hình là vụ Trần Trường.

Qua bao nhiêu thất bại, chúng phải thay đổi và đẻ ra kế hoạch gọi 'giao-lưu văn-hóa' mà người viết bài cho rằng đó là kế hoạch "nhỏ từng giọt nước".

Chuẩn bị thật chu đáo trước khi bước vào hành động, Phan văn Khải, thủ tướng đảng mafia, ký nghị định nâng công tác Việt kiều thành cấp ủy ban (cấp ủy ban lớn hơn cấp bộ); sau đó là văn kiện thứ hai cũng chính Khải ký là quyết định được ngụy trang bằng cụm từ giao lưu văn hóa.

Hai quyết định này rất quan trọng, nằm trong kế hoạch phá vỡ sức mạnh đấu tranh của chúng ta, để từ đó chúng sẽ lần hồi kiểm soát tư tưởng rồi đi đến khống chế toàn diện người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại. Chúng ta đã thấy sự xuất hiện của cụm từ này trong những văn kiện, trên báo chí, truyền thông của chúng ở hải ngoại, được những "con chuột" vì ham ăn nên thập thập, thò thò... bán báo chí, treo cờ, hình họ Hồ; sản xuất phim (video) ảnh, quảng bá cho bọn cộng sản nằm vùng ngày trước như nhạc sĩ họ Trịnh, những tên cộng sản gộc loại Xuân Diệu, Huy Cận v.v... Tất cả tập trung vào việc gây tình cảm người Việt hải ngoại thương nước, nhớ nguồn, để từ đó sẽ trở nên vô tình và dễ dãi với chúng. Chúng đang chờ cơ hội này. Ðây là đòn tình cảm mạnh nhất đang chĩa mũi nhọn vào chúng ta.

Liệu người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại sẽ bị mắc bẫy đảng mafia cộng sản hay không?

Ðiều này còn phải chờ thời gian trả lời! Vì trong hiện tại, chúng ta chưa thẩm định được cái hậu quả tai hại tác động vào tập thể chúng ta. Trong khi chờ đợi, chúng ta mổ xẻ cụm từ "giao lưu văn hóa" xem nó có cái gì lạ mà đến nỗi phải cần một tên mafia "gộc" Phan văn Khải, thủ tướng đảng mafia Việt cộng, trực tiếp nhúng tay.

Sau hơn một phần tư thế kỷ tạm thời lãnh đạo đất nước, biến Việt Nam thành một trong những nước nghèo nhất thế giới; nhà tù nhiều nhất thế giới; giết thêm hàng triệu người dân vô tội qua các chính sách ngọt ngào "cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh; học tập cải tạo; vùng kinh tế mới v.v..."; vi phạm nhân quyền; tham nhũng, cửa quyền, thối nát nhất thế giới, người dân từ trong nước ra hải ngoại thù ghét chế độ đến nỗi không nước nào trên thế giới có thể so sánh bằng, và bao nhiêu kế hoạch tung ra đều thất bại. Bây giờ chỉ còn cách chơi trò "mơn trớn" tức là "lui một bước để tiến hai bước". Nói cách khác, chúng đang dùng chiến dịch khêu gợi tình cảm chúng ta, kêu gọi "quên quá khứ, xóa bỏ hận thù, hòa giải - hòa hợp v.v..." Và cụm từ "giao lưu văn hóa" ra đời.

Kế hoạch trong cuộc chiến trước 1975, "dùng tiền địch để mua thực phẩm, thuốc men và súng đạn... của địch để đánh địch, dùng địch làm tay sai nội tuyến để lũng đoạn, suy yếu nội bộ địch" đang diễn ra ở hải ngoại ngày hôm nay.

Nếu chúng ta lưu ý thì sẽ thấy ngay kế hoạch này của chúng. Thí dụ: Trên mặt trận văn hóa và tư tưởng, chúng ta đã thấy một số "chuột" đang thập thò tiếp tay chúng thi hành kế hoạch "nhỏ từng giọt nước" bằng cách sản xuất - phim ảnh video - những tác phẩm đánh phá, bôi nhọ cộng đồng, nhục mạ QLVNCH; hát nhạc của tên Việt Cộng nằm vùng ngày trước, hỗ trợ bằng những tác phẩm của những tên "mafia gộc" loại Huy Cận, Xuân Diệu v.v... Về báo chí thì quảng bá những chương trình giáo dục trẻ con với cách viết tiếng Việt làm sao cho đúng với cung cách viết của họ Hồ; thỉnh thoảng cho đăng bài thơ, bài viết trên báo chí, trên internet khéo léo kêu gọi "xóa bỏ hận thù, hợp tác kinh tế... nhưng mà dưới sự lãnh đạo của đảng" để cùng nhau xây dựng lại đất nước; hoặc truyện ngắn, truyện dài... với nội dung cũng tương tự, và đặc sắc hơn là tâng bốc đảng mafia là đảng của tình người (!).

Có ai biết được những nguyên nhân nào đã khiến những đương sự này lại chịu làm khuyển mã cho tập đoàn mafia cúc cung tận tụy như vậy? Xin quý vị thử tưởng tượng rằng: "Một anh giáo chức vô danh tiểu tốt ngày nào của miền Nam về thăm Hà-nội được mời vào họp ở Ba-đình, khệnh khạng bước trên thảm đỏ, lại còn được bắt tay với loại Trần quốc Vượng hoặc đàn em của hắn, thì thử hỏi có phải là cuộc đời đã lên mây không? Hoặc viết được đôi ba quyển sách rồi cứ tưởng mình là trung tâm vũ trụ mà mọi người phải cúi đầu thuần phục. Nhưng họ quên rằng chính tập thể tỵ nạn này đã đem lại cho họ cái nấc thang vinh dự đó! Tiếc thay, cũng vì đồng tiền, lời hứa hẹn chi đó của đảng mafia Việt cộng nên lương tâm của họ đã bay về âm phủ!" Nói tóm lại, thực chất của giao lưu văn hóa là dùng: "Việt kiều yêu nước dổm đánh Việt kiều yêu nước thật!"

Câu hỏi đặt ra đây là tại sao tập đoàn mafia Việt Cộng lại đưa ra chính sách giao lưu văn hóa, liệu chúng có lường trước rằng chúng ta hiểu nổi ý nghĩa của cụm từ này và phản ứng mạnh hay không?

Chắc chắn chúng hiểu và có lường trước nhưng chúng vẫn làm, vì nghĩ rằng thời gian sẽ đứng về phía chúng! Như vậy, tập đoàn mafia cộng sản đã công nhận cụm từ này mang ý nghĩa: văn hóa của người Việt trong nước hoàn toàn khác biệt với văn hóa của người Việt hải ngoại, nên mới giở trò "giao lưu". Và cái ẩn sâu của sự khác biệt đó nằm ở đâu?

Bây giờ mời quý vị đi vào bản Dự thảo Báo cáo của Ban Chấp hành Hội Nhà văn khóa V tại Ðại hội Nhà văn Việt Nam lần thứ VI, đăng trên tờ Văn-nghệ Quân-đội Nhân-dân số ra tháng 4 năm 2000.

Mở đầu bản "Dự thảo Báo cáo" là tóm lược hoạt động của Hội Nhà-văn trong 5 năm từ 1995 đến năm 2000, đã 'hồ hởi phấn khởi' kết luận đó là:

"...Bản dự thảo có giá trị như những dự báo sâu sắc..." (tr.95) nhưng lòi ngay đuôi khi phải tỏ thái độ "tán tụng đảng ta" bằng câu:

"...Ðảng đã thấy trước điều này và sớm đưa ra những chỉ dẫn kịp thời điều chỉnh các hoạt động xã hội..." (cũng tr. 95).

Sau đó, Hội đã không quên 'đội Ðảng lên cao hơn nữa' bằng câu:

"... Có thể nói 5 năm qua đánh dấu bước phát hết sức quan trọng về tư duy văn hóa, cảm quan văn hóa và quyết sách văn hóa của Ðảng... "(cũng tr. 95).

Chưa hết, Hội lại khẳng định theo lề lối đúng với cung cách của tôi tớ nâng bi gia chủ:

"Ðó không phải là những biện pháp tình thế mà vấn đề thuộc về cương lĩnh, chiến lược cách mạng lâu dài của Ðảng... " (cũng tr. 95).

Chỉ có loại văn nô, bút nô thứ thiệt mới đủ can đảm có những lời lẽ như thế cùng đọc trước đại hội!!! Tuy nhiên, chúng ta cần tìm hiểu những cụm từ này chứa đựng những gì và cái hai mặt của người viết báo cáo.

Mới vào những dòng đầu của Bản Báo cáo, Hội Nhà văn vội vã tung hô đảng là cha mẹ qua câu:

"... Ðảng đã thấy trước điều này và sớm đưa ra những chỉ dẫn..."

Như vậy, cả cái Hội Nhà văn chỉ là một đám trẻ con lên năm, lên bảy... còn nếu không thì cả đám chỉ là những người ngủ gật nên ngồi một chỗ chờ đảng mafia cầm gậy chỉ dẫn. Buồn thay cho những người cầm viết mà liêm sỉ đã không còn!

Tiếp theo, Bản Báo cáo viết rằng:

"... Có thể nói 5 năm qua đánh dấu bước phát hết sức quan trọng về tư duy văn hóa, cảm quan văn hóa và quyết sách văn hóa của Ðảng..."

Trên mặt nổi, chúng ta thấy những kế sách của chúng từ trong nước ra hải ngoại có thay đổi chút ít, đặc biệt là ở trong nước. Cái thay đổi ở trong nước là vì đảng bận rộn với công việc hốt đô-la nên xả cảng chút xíu, có nghĩa là người dân được phép đọc, nghe, xem, viết... những chuyện nhảm nhí, những chuyện vô thưởng vô phạt... còn có dính líu đến bất lợi cho đảng thì biết tay đảng ngay (thí dụ: Bà Dương thu Hương, ông Hà sĩ Phu v.v...)! Còn ở hải ngoại thì có đàn em loại chui như chuột lăng xăng quảng cáo giao lưu văn hóa.

Nhìn lại chính sách của chúng trong gần nửa thế kỷ áp đặt chủ nghĩa cộng sản trên đất Bắc; hơn một phần tư thế kỷ trên toàn cõi nước Việt Nam, chúng đã dùng bạo lực để cưỡng bức nhân dân Việt Nam phải hủy bỏ văn hóa, truyền thống v.v... để chỉ biết có mỗi một nền văn hóa của chúng là chủ nghĩa cộng sản, thì câu văn đó nói lên quyết tâm về chính sách "đồng hóa văn hóa" luôn luôn phải đứng hàng đầu của đảng mafia Việt cộng, vì chúng hiểu rằng văn hóa cộng sản sẽ bị hủy diệt bởi đi ngược chiều và không thể lẫn lộn với văn hóa thuần chính của dân tộc. Nhưng làm sao thực hiện thành công mới là vấn đề quan trọng vì dân tôc Việt Nam nói chung, người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại nói riêng, chắc chắn không để tập đoàn này "tự tung tự tác" trong việc tiêu diệt nền văn hóa của chúng ta. Vì vậy, chúng đã phải giấu từ "đồng hóa" để tuyên truyền lừa bịp, nên câu đó phải đọc là: "Quyết sách đồng hóa văn hóa". Ðiều này đã chứng minh rằng:

Tập thể người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại là sức mạnh ngăn trở hữu hiệu tập đoàn đảng mafia Việt cộng trong việc thủ tiêu nền văn hóa của dân tộc, nên chúng dùng văn nô, bồi bút tập sự (vì nếu đưa văn nô, bồi bút thứ thiệt, kể cả anh chàng nhạc sĩ Trịnh công Sơn ra hải ngoại thì thất bại ngay) len lỏi vào hàng ngũ chúng ta để thi hành chiến dịch "nhỏ từng giọt nước". Vậy, "giao lưu văn hóa" chỉ là thủ đoạn văn hóa nhằm lũng đoạn và vô hiệu hóa tinh thần đấu tranh của chúng ta, với mục đích khống chế và kiểm soát toàn bộ tư tưởng của tập thể người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại, trong mưu đồ áp đặt văn hóa cộng sản mà tập đoàn đảng mafia cộng sản Việt Nam sẽ không bao giờ từ bỏ!

Sau khi xác quyết chính sách xóa bỏ nền văn hóa dân tộc Việt Nam, đảng nói:

"... Ðó không phải là những biện pháp tình thế mà vấn đề thuộc cương lĩnh, chiến lược cách mạng lâu dài của Ðảng... " (cũng tr. 95).

Những gì mà những người mafia cộng sản nói với nụ cười từ ở trong nước ra đến hải ngoại, nhất là những vấn đề liên hệ đến tập thể chúng ta, chỉ là bề diện tuyên truyền; còn bề trái, tức là chủ đích của chính sách, nằm trong câu nói ở trên. Nói cách khác, đối với đảng mafia Việt cộng thì:

"Văn-học nghệ-thuật chỉ là công cụ dùng để cải tạo, tẩy não, động viên quần chúng trong việc đấu tranh xây dựng chế độ vô-sản chuyên-chính; và cũng là vũ khí đấu tranh chống lại tư tưởng phi-vô-sản; và cũng là chiến lược trường kỳ bất khả di dịch, dù chủ nghĩa cộng sản đã chết từ lâu!!!

Toàn bộ trang đầu bản báo cáo cho thấy là có những khó khăn vượt khỏi tầm tay đảng không còn phương thuốc nào cứu chữa được nữa. Cái khó khăn đó, không phải chỉ mới xảy ra, có lẽ nó đã tượng hình từ khi 'chủ nghĩa cộng sản' còn là bào thai nằm trong bụng mẹ. Vấn đề được đúc kết thành câu:

"...Chính phủ thừa nhận chưa tạo được chuyển biến mạnh mẽ trong sự phát triển về nhân tố con người..." (cũng tr. 95)

(còn tiếp)


%% Trở lại mục lục