Hoan nghênh ông Bùi Tín
(tt, khởi đăng từ NgD 156)

Việt Thường - Nam Nhân - Lý Tuấn

Về q/đội ngoại quốc trong cuộc chiến VN

Thưa ông Bùi Tín,

Sau khi ký được cái hiệp định Paris 1973 về Việt Nam thì trên thực tế quân Mỹ không còn ở miền Nam Việt Nam nữa. Trong khi đó, tại Bắc Việt Nam, vẫn còn cố vấn Nga-xô, Tàu cộng, núp dưới cái tên chuyên gia nước bạn; vũ khí Nga-xô - Tàu cộng vẫn tiếp tục được đưa vào cả qua ngã phía Bắc (tức qua cửa Nam quan) lẫn phía Nam, qua cảng Kôm-pông-cham của Căm-bốt. Từ xe tăng hiện đại T54 đến tên lửa Sam; từ xăng dầu, xe vận tải các loại cho đến các loại thuốc men, lương khô; hệ thống truyền tin hiện đại cho đến quân phục, quân trang. Và không chỉ binh lính cộng sản ở phía Bắc ngang nhiên ào ào tràn vào Nam công khai, mà còn đủ loại cán bộ từ Bắc đưa vào như công an, báo chí, văn nghệ sỹ, y tế, các đoàn văn công và các đoàn chiếu phim lưu động v.v...

Cho nên những mẩu chuyện về việc Nga-Tàu đều không muốn Hà-nội xâm lược Việt Nam Cộng Hòa chỉ là chuyện bá láp ở quán cà-phê vỉa hè mà thôi. Còn trên thực tế, nếu không muốn, thì chỉ cần ngưng một vài thứ như dầu xăng và quân trang cùng thuốc men, thì quân cộng sản Hà-nội không lẽ học cách của Quang Trung, 3 anh cáng lẫn nhau, và cởi truồng, ngậm viên "xuyên tâm liên" mà Nam tiến được chăng?

Như thế, trên thực tế, sau hiệp định Paris 1973 về Việt Nam, cuộc chiến tiếp diễn đã lột mặt nạ "chống Mỹ cứu nước" của cộng sản Hà-nội, phơi bày rõ bộ mặt Việt gian, tay sai của Nga-Tàu, xâm lược nước Việt Nam Cộng Hòa. Ðiều đó không phải là mới mẻ, mà nó nằm trong lộ trình của đế quốc đỏ Nga-Tàu từ khi giao cho Hồ chí Minh nặn ra cái tổ chức Việt gian, mang tên đảng cộng sản Ðông dương từ 1930!

Nếu có một lúc nào đó Tàu cộng không hài lòng với lũ tay sai cộng sản Việt Nam, thì đó chỉ là mâu thuẫn của hai tên đế quốc đỏ Nga-Tàu mà thôi. Vì thế nên, Tàu cộng đã chuẩn bị sẵn đầy tớ thay thế. Ðó là Khơ-me đỏ.

Thực ra Khơ-me đỏ làm cái việc gọi là "diệt chủng" chủ yếu là theo lệnh quan thầy Tàu cộng để thanh lọc hết tụi thân cộng sản Hà-nội; (tụi do cộng sản Hà-nội nuôi cấy từ 1930, nhất là trong giai đoạn mượn đất Mỏ Vẹt của Căm-bốt làm thánh địa trong cuộc chiến xâm lược Việt Nam Cộng Hòa). Vì thế, say men chiến thắng sau 4-1975, cộng sản Hà-nội hiện nguyên hình là tay sai trung thành của mẫu quốc Nga-xô qua "Hiệp ước hòa bình và hữu nghị" với Nga (1978), thì Trung cộng phải ra tay. Và hai đế quốc đỏ Nga-Tàu, qua tay sai Việt gian cộng sản Hà-nội và Miên gian Khơ-me đỏ, đánh chém nhau bằng xương máu của người Việt Nam và người Miên. Tuy nghe phũ phàng, nhưng đó là sự thật trăm phần trăm được bóc trần khỏi mớ lý luận "hàn lâm" nhưng "mơ hồ"!!!

Dám nhìn vào sự thật này thì ông mới lý giải đuợc tại sao những Lê đức Thọ, Chu huy Mân, Lê đức Anh... cũng như binh lính cộng sản Việt Nam tự coi mình là ông chủ trên đất Căm-bốt; và ngay đối với nhân dân, quân đội của Việt Nam Cộng Hòa chúng cũng phân biệt đối xử. Khi cần đánh lừa thì chúng gọi là người Việt Nam với nhau. Khi lừa được rồi, thì chúng gọi là ngụy, là phản động.

Cái bẫy hòa giải và hòa hợp

Cái bẫy "hòa giải và hòa hợp" là do tập đoàn Việt gian cộng sản Hà-nội chế tạo sau khi Mỹ rút khỏi Việt Nam Cộng Hòa. Cái bẫy đó được tụi tay sai của chúng nằm vùng ở Việt Nam Cộng Hòa cùng lũ "nón tai bèo thành thị", tức tụi gọi là thành phần thứ ba; cùng lũ trí thức, nhà văn, nhà báo đói thông tin, táo bón kiến thức; cùng lũ Chí Phèo tập tọng làm chính trị... rao bán, quảng cáo ầm ĩ để phá hoại tinh thần của nhân dân Việt Nam Cộng Hòa, bị lẫn lộn thực, giả, làm nản lòng chiến sĩ VNCH ngoài chiến trận. Vì thế mới có ngày Quốc hận 30-4-1975!

* Tin vào "hòa giải - hòa hợp" nên mới có chuyện "đóng tiền đi học tập 10 ngày";

* Tin vào "hòa giải - hòa hợp" nên mới mơ hồ tin vào việc "duy trì 5 thành phần kinh tế";

* Tin vào "hòa giải - hòa hợp" nên các nghĩa trang, mồ mả của quân dân, cán, chính mới bị tụi xâm lược cộng sản san bằng, ủi bỏ;

* Tin vào "hòa giải - hòa hợp" nên có nhiều người đã đấu tranh để từ đảo Guam trở về... trại cải tạo Gia Trung!

* Tin vào "hòa giải - hòa hợp" nên hầu như chưa có mấy ai nghĩ đến "vượt biên bằng mọi giá"

- Kết quả của cái "hòa giải - hòa hợp" đó là quân, công, cán, chính của VNCH đi tù không án, học tập "bóp cứt tươi cho nhuyễn" để tưới rau, như việc làm hàng ngày của trung tướng Huỳnh văn Cao và v.v...; dùng tay không để khai hoang v.v...; vợ con đi lên rừng để... chết cho tiện đất chôn; nhà cửa, xe cộ, đồ đạc để lại cho binh lính, cán bộ cộng sản "hòa hợp".

- Kết quả của cái "hòa giải - hòa hợp" đó là thanh niên, con cái người dân Việt Nam Cộng Hòa bị bắt đi lính đánh thuê cho thực dân đỏ bên Căm-bốt mà chỉ riêng số què quặt theo số liệu của ông cung cấp là 300 ngàn; chưa kể số chết và mất tích, tổng cộng hàng triệu!!!

Sau khi bị lừa vào cái bẫy "hòa giải - hòa hợp" lần thứ nhất đó, không chỉ trên đất nước VNCH, cột đèn nếu có chân cũng muốn vượt biên, mà cả nhân dân ở phía Bắc Việt Nam, trong bàn tay huấn luyện và giáo dục của tập đoàn Hồ chí Minh gần một phần tư thế kỷ, cũng... tay không vượt biên bằng mọi giá.

Cái giá đó là trung bình cứ 3 người ra đi thì một người xin làm dân của Neptune. Số đó xấp xỉ nửa triệu. Chưa kể phải chịu đựng hải tặc cướp đoạt, hãm hiếp tập thể và phải... ăn thịt lẫn nhau!!!

Xin ông Bùi Tín cho biết, trong lịch sử Việt Nam, từ thời Hồng Bàng đến nay, có thời kỳ nào diễn ra cảnh tương tự không?

Cuộc chạy nạn thực dân đỏ của người Việt Nam đã gây xúc động trong nhân loại tiến bộ. Cái cộng đồng đó quần tụ lại, vượt bao khó khăn để có sự thành đạt như ngày nay.

Cộng đồng người Việt hải ngoại phải bỏ mồ mả nhà cửa lưu vong, vậy mà lũ Việt gian cộng sản Hà-nội, tay sai Nga-xô - Tàu cộng, còn, qua mồm tên Phạm văn Ðồng, qua hệ thống truyền thông, báo chí, đặc biệt là báo Nhân dân, để chửi cái cộng đồng đó là đĩ điếm, lưu manh, trộm cắp, lười lao động, phản động, Việt gian v.v...

Cho đến khi cái cộng đồng quá lương thiện và tài ba này, hàng chục năm nay, mỗi năm gửi về trên 2 tỷ đô-la (nghĩa là bằng 1/3 tổng sản lượng của Sài-gòn, mà tổng sản lượng của cả Sài-gòn chiếm 60% của cả hai miền Nam và Bắc Việt Nam), thì được cho đi tàu bay giấy là Việt kiều yêu nước, là khúc ruột xa ngàn trùng.

Ôi! Cái lưỡi của tập đoàn Việt gian cộng sản Hà-nội, y hệt cái lưỡi heo của Ê-dốp!!!

Và thế là lũ cộng sản nằm vùng ở hải ngoại; lũ "nón tai bèo mới" lẫn trong cộng đồng; lũ trí thức, viết văn, viết báo mù thông tin; lũ bị bệnh teo gan chủ hàng v.v... bắt đầu thổi kèn, đánh trống, quảng cáo bán lại món hàng "cạm bẫy tồn kho". Ðó là luận điệu "hòa giải - hòa hợp."

Xin ông chú ý cho rằng:

- Sự "hòa giải - hòa hợp" giữa nhân dân Nam và Bắc đã có ngay sau 1975. Ðiều đó chẳng cần ai kêu gọi cả. Ðó là sự gắn bó, cảm thông tự nhiên giữa những người đồng cảnh. Vì tất cả đều là dân nô lệ của thực dân đỏ thông qua sự cai trị của tập đoàn Việt gian cộng sản khát máu.

- Cộng đồng người Việt ở hải ngoại và nhân dân Việt Nam ở trong nước cũng chẳng cần ai phải nhắc nhở "hòa giải -hòa hợp" cả. Chứng cớ hùng hồn là hàng năm người Việt ờ hải ngoại đã đổ về quốc nội hơn 2 tỷ đô-la mà không kèm một điều kiện nào!!!

Vậy luận điệu mập mờ về "hòa giải - hòa hợp" được đưa ra nhằm vào những nhóm người nào?

- Những người với tư cách tị nạn cộng sản để hình thành cộng đồng người Việt ở hải ngoại không thể hòa giải - hòa hợp với tập đoàn Việt gian cộng sản, tay sai của đế quốc đỏ Nga - Tàu. Lý do rất đơn giản:

1) Vì chấp nhận "hòa giải - hòa hợp" với chúng nên mới phải lưu vong xứ người. Có lẽ nào còn ngu xuẩn, điên rồ đến mức bước lần thứ hai vào cái cạm bẫy "hòa giải - hòa hợp" đó nữa không? (!!!)

2) Ðiều 4 hiến pháp 1992 của cộng sản ghi rõ quyền duy nhất làm chủ cả con người, cả đất nước Việt Nam là của tập đoàn Việt gian cộng sản. Vậy có nên ngu như lừa để đâm đầu về "hòa giải - hòa hợp" với quân xâm lược, làm nô lệ cho chúng không? Mà chúng là ai? - Ðó là những tên thiến heo Ðỗ Mười, có bệnh điên; Lê đức Anh, cai ác ôn đồn điền cao-su của thực dân Pháp; thằng con hoang Nông đức Mạnh... tất cả bọn chúng vẫn lấy "tư tưởng", lấy "đạo đức" của Hồ chí Minh làm khuôn vàng, thước ngọc cho việc trị dân. Mà Hồ là ai? Ðó là tên, theo "Hoa xuyên tuyết" và "Mặt thật", là kẻ răm rắp tuân lệnh quan thầy Stalin, là kẻ sùng bái "mặt trời phương đông", nể sợ "thiên triều" Bắc kinh (30) và hắn đã "truyền cho những người lãnh đạo khác ở quanh... cho cả đảng cộng sản một thái độ thụ động vô lý, mất hết khả năng phản kháng và tự vệ."(31)

Cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản ở hải ngoại đã thoát cảnh "chim lồng, cá chậu" nay có đủ tỉnh táo để nghe bọn cò mồi mà "rúc đầu vào lồng, đắm mình trong chậu" để rồi khi bị trấn lột đến đồng đôla cuối cùng, sẽ lại... tỵ nạn lần nữa chăng?

- Liệu cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản ở hải ngoại có thể "hòa giải - hòa hợp" với những người "cộng sản lương thiện" (chữ nghĩa của ông Bùi Tín) được không?

Chú thích
(30) Mặt thật - tr. 39
(31) Mặt thật - tr. 39


%% Trở lại mục lục