LTS: Theo đề nghị của các thân hữu/độc giả và được tác giả Việt Thường cho toàn quyền, NgD đã lựa các phần thiết đáo của hai cuốn Sự Tích Con Yêu Râu Xanh Tại Việt Nam và Chuyện Thâm Cung Dưới Triều Ðại Hồ Chí Minh thành một tài liệu và đã tìm được người dịch ra Anh và Pháp ngữ. Chúng tôi lần lượt lục đăng toàn bộ để các thân hữu/độc giả có một ý niệm về tài liệu trên và mong nhận được ý kiến đóng góp, khiến nó trở nên hoàn hảo. Sau đó sẽ mang nhờ các thân hữu người Mỹ, người Pháp nhuận sắc lại cho đúng với nhận thức và văn phong của dân tộc họ rồi mới mang in.
"Ðỉnh cao" phát biểu văng mạng
Những chuyện như trên không phải chỉ ở cái thuở 1950-51 gì đó, mà tận sau 1960, một tỉnh ủy viên mafia đỏ ở Thanh Hóa còn tự hào phát biểu trong một hội nghị nông dân tỉnh (tức nông hội) rằng: Tỉnh ta rất tự hào vì là nơi chôn nhau cắt "rốn" của lãnh tụ Lê-nin vĩ đại. Người là giòng dõi của Lê-Lợi (1), anh hùng giải phóng dân tộc. Hay ở Nghệ An, quê nội, quê ngoại của Hồ, cũng một phó ban tuyên huấn tỉnh ủy đã hùng hổ giảng về "chủ nghĩa vô sản quốc tế cao cả", có đoạn nói:... Khổng tử (2) là người nước Lỗ Mã Ni (vì Việt Nam xưa phiên âm Roumanie là Lỗ-ma-ni) đã đẻ ra thuyết trung quân làm chỗ dựa triết học cho phong kiến phản động.
Ở những cấp cao hơn cũng thế, chẳng biết họ ngu thật hay giả vờ ngu để được lòng họ Hồ, vì thấy Hồ ca ngợi loại đảng viên "hai ông rậm râu, một ông sâu mắt, một ông râu chổi ở mép", cho nên cũng phát biểu văng mạng. Thí dụ cụ thể như, cả ngàn người dự lớp nghiên cứu chính trị khóa I của Trường Ðại Học Nhân Dân ở Hà-nội năm 1955, chắc không thể nào quên "đồng chí" Nguyễn Văn Trấn (tác giả cuốn Gửi Mẹ và Quốc hội), khi giải đáp thắc mắc của học viên đã bạo mồm nói:
"Những đôi giày của tư bản mà các anh cho rằng đẹp hơn hàng của phe xã hội chủ nghĩa là sai. Vì giày của tư bản dùng để đá vào đít cha ông các anh, để dẫm lên mồ mả tổ tiên các anh!!! Còn giày của phe ta (tức Ðông âu khi đó) mà các anh chê xấu thì vì giày đó phục vụ giai cấp công nhân nhằm sản xuất ra nhiều của cải cho xã hội!!!" Xin lưu ý rằng cái ông Nguyễn Văn Trấn này đã từng giữ chức phó bí thư xứ ủy Nam-kỳ của mafia đỏ. Sau cái câu phát biểu kiểu điếc không sợ súng ấy, ông ta về ban tuyên huấn trung ương của mafia đỏ, chiếm đóng tại trường Albert Sarraut cũ, giữ chức vụ trưởng vụ giáo dục.
Nhiều vị quân, dân, chính ở Miền Nam, sau ngày mafia đỏ đặt ách thực dân đỏ, bị đưa đi cải tạo, có thể làm nhân chứng rằng nhiều tên ngụy quân mafia đỏ, vai đeo quân hàm trung tá trở lên mà còn phát biểu theo kiểu "hai ông rậm râu" rằng:
"Máy bay của ta (tức ngụy quân cộng sản) tắt máy núp trong các đám mây, chờ máy bay giặc Mỹ ném bom trở về, bất thần xông ra bắn rơi chúng". Kiểu phát biểu này hầu như xảy ra ở khắp cả trăm trại cải tạo, cho ta nghĩ rằng: bọn chúng đã được cho học tập trước khi làm cai tù. Và kẻ giảng cho chúng cái câu nói nổi tiếng ngu ấy chắc chắn phải ở cấp chí ít là đại tá trở lên.
Trong tác phẩm của mình, Dương Thu Hương (3) kể về một nhân vật giữ chức trưởng ban tuyên huấn tỉnh ủy, tức là lãnh đạo cả ba ngành: văn hóa, y tế và giáo dục của toàn tỉnh, khi được cấp dưới xin cho ngâm thơ của cụ Ðồ Chiểu (4), hắn đã hỏi: Ðồ Chiểu là thằng nào?. Khi được cấp dưới giải thích, hắn đã nói, đại ý là chỉ ngâm thơ "anh Lành" (tức Tố Hữu) thôi, cho chắc ăn!
Dương Thu Hương thực ra đã viết ... còn chưa hết. Bởi vì ngay tên bồi bút hạng nặng ký của ngụy quyền cộng sản Hà-nội là Cù Huy Cận, giữ chức thứ trưởng văn hóa, nghe đài phát thanh của chính bọn chúng phát bài "Goan-ta-na-mê-ra" - bài hát đó là của Cu-ba cộng sản - gọi Ngô Sỹ Hiển hỏi giật giọng:
Ai cho phép phát bài nhạc giật gân dâm dật ấy. Bài đó xuất xứ từ đâu?
Khi nghe Ngô Sỹ Hiển báo cáo bài đó là của Cu-ba, chào mừng chiến thắng của "cách mạng" ở Goan-ta-na-mô; Cù Huy Cận lịm người, giả bộ lắng nghe rồi cười cười mừng rỡ: ừ, nghe kỹ thì quả là hào hùng thật!(?). Nghe chuyện này mà cứ tưởng như truyện tiếu lâm của nhân dân ta :... bẩm quan lớn... đã... đã thối rồi ạ."(5) Ngay cả Trường Chinh (6) cũng vậy. Hắn hùng hổ bằng cái giọng ra vẻ ta đây là tướng cướp lên án điệu múa "hu-la-húp" là đồi trụy, là đủ thứ tởm lợm nhất. Nào hay, một đêm sau khi xem đoàn tạp kỹ của Ðông Ðức, với điệu múa "hu-la-húp" ấy, nhưng thuyết minh viên gọi đó là "điệu múa lắc vòng", Trường Chinh vỗ tay tán thưởng và khen hết lời, nào là nghệ thuật, nào là đủ thứ... tốt đẹp.
Bọn Mafia cộng sản hầu như trọn vẹn là lũ mặt dầy, nói láo không biết ngượng, nối càn, cắn càn. Và, càn bậy nhất là chúng tự đội chúng lên là "đỉnh cao trí tuệ"! Nghe kinh bỏ mẹ!
Chú thích của Người Dân:
(1) Lê-Lợi (1385-1433): Anh hùng giải phóng Việt Nam khỏi ách đô hộ nhà Minh.
(2) Khổng Tử ( - ) triết gia thời Ðông Chu, sinh tại nước Lỗ.
(3) Dương Thu Hương: nhà văn nữ trả thẻ Ðảng, viết sách phản kháng chế độ.
(4) Ðồ Chiểu: nhà thơ nổi tiếng Miền Nam ở thế kỷ 19.
(5) truyện tiếu lâm Việt Nam kể một kẻ nịnh quan khen rắm quan thơm nhưng thấy quan lo ngại sự bất thường lại khen rằng rắm thối.
(6) Trường Chinh (1907-1988) bút hiệu của Ðặng Xuân Khu, tổng bí thư Ðảng.